匈匈

词典名字:

匈匈

词典发音:

xiōng xiōng

注音:

ㄒㄩㄥ ㄒㄩㄥ

  • 组合AA
  • 词典解释

    匈匈[ xiōng xiōng ]

    ⒈  哅哅。喧哗;吵嚷。哅哅。动乱;纷扰。凶凶。凶暴貌。

    引证解释

    ⒈  讻讻。喧哗;吵嚷。

    《庄子·在宥》:“自 三代 以下者,匈匈焉终以赏罚为事,彼何暇安其性命之情哉!”
    成玄英 疏:“匈匈,讙譁也。”
    《汉书·佞幸传·石显》:“显 闻众人匈匈,言己杀前将军 萧望之。”
    《三国志·魏志·锺会传》:“时方给与 姜维 鎧杖,白外有匈匈声,似失火。”

    ⒉  讻讻。动乱;纷扰。

    《史记·项羽本纪》:“项王 谓 汉王 曰:‘天下匈匈数岁者,徒以吾两人耳。’”
    南史·循吏传·沉瑀》:“不然人情匈匈,皆思改计;若不早图,众散难合。”
    唐 苏颋 《奉和圣制行次成皋》:“皇威正赫赫,兵气何匈匈。”

    ⒊  凶凶。凶暴貌。

    清 陈廷敬 《记女奴景事》:“其家诸 柴 数逼 景 嫁,不从,朝夕虐酷之。居二年,愈匈匈。”

    网络百科

    匈匈

  • 匈匈,讻讻。喧哗;吵嚷。《庄子·在宥》。
  • 近音词、同音词
  • xiōng xiōng凶凶
  • xióng xióng熊熊
  • xiōng xiōng兇兇
  • xiōng xiōng匈匈
  • xiōng xiōng忷忷
  • xiōng xiōng汹汹
  • xióng xióng雄雄
  • xiōng xiōng恟恟
  • xiōng xiōng兄兄
  • xiōng xiōng洶洶
  • xiōng xiōng訩訩
  • xiōng xiōng讻讻
  • xiōng xiōng哅哅